"Thật ngại quá."
Bùi Dục nói xong, cũng không quay đầu lại, đi vào quầy hàng sát vách trong lán.
Trần Minh vốn dĩ còn muốn nói vài câu bực tức, nhưng sau khi nhìn thấy Bùi Dục, vẻ mặt trở nên cứng đờ, lời nói mạnh mẽ vừa đến khóe miệng đã phải nuốt xuống
Tất cả những thứ này phát sinh chỉ trong chốc lát, ngoại trừ Tô Hồng đang đứng ở khoảng cách rất gần ra, thì những người bên ngoài không có ai bắt gặp.
Người vây xem thấy họ không còn tương tác nữa, sau khi chụp vài tấm ảnh, liền chầm chậm rời đi, chỉ còn lại Tô Hồng,như con mèo nhỏ đến gần Trần Ninh.
"Vừa rồi sao vậy? Anh bị đụng phải hả?"
Sắc mặt Trần Ninh trong nháy mắt cứng đờ, lập tức cười cợt: "Không có chuyện gì, chỉ hơi đụng nhẹ tí thôi."
Tô Hồng bừng tỉnh gật gù, đăm chiêu quay đầu liếc nhìn Bùi Dục sát vách lều, Bùi Dục không biết đang cùng một mỹ nữ nói gì, vẻ mặt hắn bình thản, đối diện là mỹ nữ vóc người cao gầy, khí chất dĩ nhiên cũng rất tốt.