Kết thúc một ca khúc, tiếng hoan hô dưới khán đài vang lên như thủy triều!
Mênh mông đám người hô hào, giống như một hình thức tôn sùng, hướng về Hỏa Hỏa trên khán đài nhiệt tình duỗi tay.
Tô Hồng thừa dịp mọi người đều đang bày tỏ tấm lòng yêu mến, nhanh nhẹn lại ghen tuông trề miệng ra, hướng về Hỏa Hỏa hô lớn -
"Hỏa Hỏa! Em đứng vững vào! Rơi xuống này sẽ mang thai ngay đó!!!"
Trong lúc nhất thời, xung quanh hắn một vòng lặng thinh như chết.
Âm thanh giọng nói của hắn đặt biệt cao, ngay cả Hỏa Hỏa trên sân khấu cũng nghe thấy, không nhịn được nhìn về phía này.
Chỉ thấy một thanh niên tuấn tú đứng bên trong đám người, không chút tương thích với đám đông qua đường xung quanh , chỉ vì tiếng rống mới vừa rồi của cậu ta, mà những người chung quanh chăm chú bắn về ánh mắt giết người,
Không ngờ khóe môi Hỏa Hỏa lại cong lên, nhẹ nhàng cười cợt.
"Hỏa Hỏa cười kìa….A cậu nhéo tôi một cái, có phải vừa rồi Hỏa Hỏa mới cười không!"