Tô Hồng tê dại toàn thân chớp mắt một cái, cắn răng nói: "Ngươi không thể khi quân phạm thượng."
Liền thấy Tô Lung Nguyệt nhẹ nhàng bật cười.
Phía sau hắn là Ninh Loan máu chảy ồ ạt chết không nhắm mắt, mà hắn lại nở nụ cười vừa xinh đẹp mà kiêu ngạo...
Người này... rốt cuộc là phức tạp đến nhường nào lại làm cho người ta lún sâu vào trong đó....
"Muốn Bản vương không khi quân phạm thượng thì khi người bắt đầu là Hoàng đế, liền không nên để những bản thảo kia lưu truyền cả nước, không nên trước mặt Bản vương... hết lần này đến lần khác lộ ra vẻ mặt muốn được Bản vương mạnh mẽ làm nhục."
Giọng hắn cực kỳ trầm, lại vì quá lâu chưa nói chuyện, thậm chí còn mang theo một chút khàn khàn làm người ta phát điên.
Tô Hồng chỉ nghe đã cảm thấy mình muốn kiên quyết lên rồi.
Không được, Tô Hồng, ngươi phải thận trọng, nếu không ngay cả từng mảnh xương cũng bị tên biến thái này gặm.