"Nếu ngươi dám cả gan tiếp tục, ta...ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi...!"
Tô Hồng miệng hùm gan sứa, giống một con hổ giấy xù lông, một bên thì kêu gào, một bên thì lén nhìn hành động của người áo đen.
Cũng không biết, hắn có biết bộ dạng lúc này của mình, khôi ngô tuấn tú, vừa sợ vừa trốn tránh, sẽ chỉ kích thích dục vọng sâu trong đáy lòng.
Chỉ thấy người áo đen chỉ dừng một chút, liền tiếp tục thuận xuống dưới.
Tô Hồng sởn hết cả gai ốc, toàn thân rung động điên cuồng:
"Ngươi một chút cũng không lời ta nói à!"
Ta, thân phận của ta không đơn giản đâu nha!
Nếu ngươi làm gì ta...
Ta sẽ băm ngươi thành tám mảnh!
Tru di cửu tộc!"
Hắn khàn cả giọng, ra vẻ tàn nhẫn!
Dường như người áo đen cảm thấy thật ầm ĩ, tiện tay giật xuống vài tấm khăn, nhét vào miệng Tô Hồng.
Tô Hồng: "???"
Hắn mở mắt to, trừng đến tròn cả mắt.
Tên điêu dân thật to gan... Dám làm vậy với Trẫm!
"Hu hu hu hu!!!"