Triệu Thi Nhu chỉ cảm thấy trên mặt nóng ran, đau đớn và bị khuất phục làm cô xấu hổ vô cùng, trong lòng chỉ tràn đầy hối hận.
Nếu như từ đầu đến cuối cô đều đối tốt với Tô Hồng, căn bản sẽ không tin Phương Ba, lại đi tới nơi này mưu đồ hại chết Tô Hồng.
Hiện tại cô một mình không nơi nương tựa, ở nơi hoang dã này...
Không phải trở thành của riêng tiếp theo của thú nhân giống đực, là sẽ không bị đám dã thú không có lý trí ăn thịt, rốt cuộc lại không thể trở lại cuộc sống lúc trước...
Sớm biết...
Sớm biết...
...
Tô Hồng bị Đồ Lan đưa về hang động, ép vào vách đá, điên cuồng hôn cắn lấy từng nơi trên cơ thể hắn.
"Nàng ta, là ai, ngươi, là ai?"
Đồ Lan hổn hển thở, nhưng lại tràn đầy vẻ ghen tỵ.
Tô Hồng chịu đựng sự kích thích mãnh liệt, đầu váng mắt hoa hừ nhẹ: "Cô ta, là... bạn gái trước của ta..."
"Bạn gái trước?"