Đồ Lan cảm thấy hai giống cái đang ở trong bầu không khí hết sức kì quái, hắn chậm rãi đứng lên, mái tóc đen dài rủ xuống thắt lưng.
Triệu Thi Nhu lúc này mới phát hiện thú nhân nửa người nửa thú này...càng tuấn tú như vậy nhưng cũng thật hung dữ khiến cho người khác không khỏi kinh hãi.
"Đồ Lan, ngươi về đi."
Tô Hồng đột nhiên lên tiếng, so với giọng nói dịu dàng lúc thường thật khác biệt, nói với Đồ Lan nãy giờ vẫn đang muốn tìm hiểu thực hư.
Đồ Lan vốn muốn xem giống cái đối diện kia có ý đồ gì, lúc này nghe thấy giọng nói của Tô Hồng có chút khác thường, lập tức xoay người nhìn hắn: "Hồng?"
"Ngươi về đi, đây là...bạn của ta, ta còn có một số chuyện cần phải giải quyết với nàng."
Tô Hồng gục đầu xuống, thấp giọng nói.
Đồ Lan phát hiện giọng điệu Tô Hồng không bình thường, không khỏi ghé mắt nhìn qua giống cái kia một chút.