Những ngày này, Tô Hồng thu thập hoa quả trong rừng ngay gần hang động.
Sau lần trước Đồ Lan đi săn đem về nhà một con lợn rừng, ngày hôm sau lại tiếp tục đem về một đám nhỏ, Tô Hồng vui mừng khôn xiết, bắt đầu cuộc sống sinh hoạt của địa chủ.
Không phải sao, nhân lúc sau bữa ăn, hắn tản bộ trong phạm vi an toàn mà Đồ Lan cho phép, hái mấy quả ăn một chút.
Không ngờ vừa mới đi đến khu vực biên giới, đột nhiên ở bụi cỏ cách đó không xa truyền đến một âm thanh xôn xao!
Tô Hồng lập tức rút ra con dao xương sư tử mà Đồ Lan đã mài cho hắn, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào bụi cỏ kia, phía đối diện dường như cũng cảm nhận được sự tồn tại của Tô Hồng, lập tức dừng động tác.
Hai phe đối đầu một lúc lâu, cuối cùng, Tô Hồng thấy được gương mặt quen thuộc trong bụi cỏ
——
"A Hồng! Thật sự là anh! A Hồng"
Phương Ba nét mặt thật không thể tin, vội vàng nhào tới Tô Hồng vẫn đang còn ngạc nhiên.