Từ buổi sáng thức dậy đi vào hang động gặp long xà thú, đã tám giờ trôi qua.
Trời đang tối dần, thậm chí còn hơi lạnh.
Tô Hồng kéo vạt áo, ôm chặt lấy ba lô vào trong lòng.
Trời giới này cũng kỳ quái quá đi, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lại lớn như vậy, nếu như không tìm thấy hang động này, không chừng đã sớm trở thành phần lương thực đóng đông lạnh rồi.
Nhưng dù là đang ở trong hang động, vẫn không khỏi cảm thấy lạnh.
Có lẽ âm thanh Tô Hồng sưởi ấm trở nên to hơn, cự xà hơi mở mắt, nhìn thấy giống cái nhỏ bé đang cuộn tròn trong một góc, khuôn mặt bé nhỏ trắng nõn kia lạnh cóng đến mức hơi đỏ lên.
Cự xà trầm tư một lát, đột nhiên chậm rãi di chuyển.
Tô Hồng vốn đã nhanh thiếp đi bỗng nhiên bị tiếng ma sát truyền đến dọa đến run người, suýt chút ngã xuống, ngồi thẳng người xem xét, liền phát hiện cự xà đang lượn vòng quanh rồi ngồi dậy.
Tô Hồng ngẩn cả người.