"Ngươi là sư phụ của ta sao?"
Hòe Sương đã uống rất nhiều, nhìn chằm chằm vào Tô Hồng, bên trong đôi mắt ẩn chứa một trận phong bạo.
Tô Hồng vừa mới kéo chăn lên cho hắn còn chưa kịp chỉnh cho thẳng thì hắn liền nhìn chằm chằm cùng hắn mặt đối mặt.
Hắn trầm ngâm một lát, lắc đầu: "Không phải."
Nhưng mà Hòe Sương đột nhiên mỉm cười, kéo tay hắn: "Không phải? Ta nhìn ngươi thì đúng là phải rồi."
Tô hồng: "? ? ?"
Đã cho rằng lão tử là, biểu hiện của tà mị, là muốn vi sư đánh sao?
Hắn trầm tư không nói, càng làm cho Hòe Sương phách lối thể hiện, Hòe Sương ngồi thẳng người kéo Tô Hồng lên trên giường, ngón tay nhẹ nhàng đảo qua mặt Tô Hồng:
"Sư phụ ta thích nhất gạt người, luôn luôn làm bộ kiêu ngạo, so với dáng vẻ ngươi bây giờ thật giống nhau như đúc."
Tô Hồng: "…" Ban đầu tính cách vốn đã như vậy, ta có thể làm gì được???
"Nhưng người giấu không nổi, người đối với ta là tình yêu, đều hiện rõ trong mắt người rồi, hahaha"