"Ngoài ta ra, lại không yêu thương hắn bảo vệ hắn..."
Hòe sương vừa mới nhanh như chớp bước vào tầng sâu nhất của Luyện Ngục này, vừa lúc nhìn thấy phía sau Tô Hồng có một ngụm máu tươi, lại vừa mơ hồ nói xong câu đó.
Mí mắt của hắn như muốn rách toạc:
"Sư phụ!"
Ma Tôn trong nháy mắt đã nghiền nát mọi vật xung quanh hắn, dung nham bắn tung tóe, những cột đá xung quanh cũng đổ sụp, Luyện ngục vạn trượng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Chỉ có Tô Hồng ở chỗ phía kia, là không bị ảnh hưởng.
Yểm cơ trong nháy mắt xuất hiện ngay cạnh hắn, không giấu nổi sự kinh hoàng, vừa định rút ra cây roi xương trong tay, liền bị Hòe Sương dùng lực khiến nàng ta đập vào tường, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
"Ma Tôn... !"
Yểm Cơ hoảng hốt gọi hắn.
Hòe Sương không buồn nhìn nàng ta một cái , trực tiếp chạy về phía Tô Hồng, tâm trí lúc này đã không còn tỉnh táo.
"Sư phụ... Sư phụ! Ngươi tỉnh đi, ngươi tỉnh đi mà!"