[Hệ thống: Vậy đâm cậu chính là ai!?]
[Tô Hồng: Đây không phải trọng yếu, ma tôn nhiều thuộc hạ như vậy, luôn có nhiều người nhìn ta không hợp mắt, trọng yếu chính là…Một hồi cảnh tượng vừa tuyệt mỹ lại bi thương ngày hôm nay, đều được Hòe Sương nhìn thấy.]
[Hệ thống:… Vô Độc Bất Trượng Phu nha, cậu đem hắn niêm phong tại đại điện, chính là vì muốn hắn nhìn thấy cậu vì hắn mà đối nghịch với khắp thiên hạ, thế mà lại bị người mình bảo vệ đâm một đao?]
[Tô Hồng: Rốt cục cậu cũng đã thông minh lên một chút rồi, không sai, nhưng việc hắn đọa ma đã không còn có thể nghịch chuyển được nữa, liền chỉ có thể để chấp niệm của hắn càng ngày càng sâu, càng ngày càng không buông bỏ được tôi, thì phần còn lại mới không nói gót theo bước chân của nội dung vở kịch.]
[Hệ thống: Cho đại lão đệ xin một lạy.]