Tô Hồng cảm thấy choáng váng.
Cậu biết, Tô Lê chưa bao giờ lừa người khác, Tô Lê là nữ tử được tôn quý nhất Đại Hạ, thương dân như con, đều sẽ thương tiếc cho mỗi một sinh mệnh.
Nếu là một cô gái bình thường, khi nhìn thấy một nam tử anh tuấn đưa cho mình trang sức mà mình thích nhất, khẳng định sẽ như mở cờ ở trong bụng, thế nhưng tỷ tỷ nhà cậu lại là người đặc biệt, tỷ tỷ yêu thương dân vượt lên trên bản thân mình.
Vì lẽ đó, Tô Lê nhìn thấy những dấu hiệu khả nghi này thì cho rằng Vân Hoài Nguyệt là kẻ giả nhân giả nghĩa, nhưng rồi lại lo lắng rằng mình đoán sai dẫn đến việc quan hệ hai nước trở nên như nước với lửa.
"Nếu như hôm nay không phải ngươi hỏi... Thì khả năng tỷ cũng không muốn kể ra cho bất kỳ ai, dù sao cũng sẽ không có ai tin tưởng vị hoàng tử Đại Chu ôn hòa như ngọc lại là một người như vậy."
Sắc mặt Tô Lê có chút lúng túng, nàng không muốn bị gả cho một nam nhân như vậy, vì mục đích mà không chừa thủ đoạn độc ác nào.