Chỉ thấy Tẫn Vô Song mặc một nhung giáp màu vàng đen, tháo vác tuấn lãng, tóc đen như mực bị buộc lên một cách đơn giản bởi một sợi dây màu đen, nhưng vẫn không che dấu được nét anh tuấn tuyệt luân của hắn.
Hắn bị Vân Hoài Nguyệt ràng buộc quy củ mà dùng cơm, nhưng ánh mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm Tô Hồng, mỗi lần cắn xé một cái đùi dê, sức lực tàn bạo y như đang xé xác một con mồi còn sống,
Vị tiểu tướng quân này chỉ lớn hơn y một tuổi, nhưng ánh mắt....lại như một con sói khiến người sởn cả tóc gáy.
Bàn tay cầm ly rượu của Tô Hồng thấm ra mồ hôi lạnh.
Y bị tên điên này theo dõi, chẳng lẽ Tẫn Vô Song biết được thích khách ngày hôm nay là do y phái đi?
Rượu quá ba tuấn, vũ cơ đều nhảy tới mệt mỏi, Tô Hồng thấy Tẫn Vô Song đã sớm rời sân, thấp gọn cùng Tô Lê báo cáo một câu cũng đi ra khỏi điện.
Đại Hạ nằm ở Tây Bắc, tới tối sẽ có chút lạnh.