Mà Tô Hồng thì đột nhiên ghim dây cương của lạc đà xuống.
Dưới ánh nắng chói chang, cát vàng đầy trời. Một thiếu niên máu me khắp người tay cầm mạch đao cao bằng nửa người và khiên sắt, giống như loài sói nhìn chăm chú Tô Hồng.
Mà bên cạnh hắn, không dưới mười cổ thi thể nằm đó.
Đều là tử sĩ của Tô Hồng.
Tô Hồng nuốt một ngụm nước miếng, tiếng tim đập run rẩy rõ ràng hơn bất kỳ lúc nào đang vang trong đầu của mình.
Võ công của hắn đã vào Huyền Tự Cảnh, thị vệ phổ thông của Đại Hạ đều không phải là đối thủ của hắn. Nhưng lúc này đối diện với thiếu niên này, Tô Hồng lại có chút kiêng kỵ.
Mái tóc màu đen của thiếu niên được buộc lên đơn giản, hai mắt hẹp dài không bị che lấp hình như không phải là người Đại Hạ.
Bởi vì ngũ quan của hắn cực kỳ thâm thúy.
Tuy rằng tuổi còn nhỏ vẫn chưa quá rõ ràng, nhưng qua thời gian nhất định sẽ là một diện mạo anh tuấn giống như một bức tượng được người cẩn thận điêu khắc.