"Đại nhân Memphisto, nên là tôi đến dẫn đường cho ngài..."
Tô Hồng còn chưa nói hết, Memphisto đã đi tới dắt tay của cậu.
Tô Hồng cả kinh, bông hoa cầm trong tay rơi xuống đất.
Chờ chút, có phải là mình đã tính sai chỗ nào rồi?
Cậu chỉ đơn giản biểu lộ sự chân thành cùng ý đồ thề chết theo đến cùng với Memphisto thôi mà, vị sí thiên sứ trưởng này cứ thế mà 'nhảy cóc' lên lớp hiểu ra rồi?
Memphisto cụp mắt, nhặt bông hoa lên, suy nghĩ một chút liền để ở trên cổ áo của mình.
Tô Hồng càng thêm cảm thấy như thể bị sấm sét đánh vào đầu.
"Một đêm cuối cùng."
Memphisto nhẹ giọng nói, mặt mày hờ hững, cử chỉ của hắn tao nhã đến cực điểm, không biết đến cùng là học được từ nơi nào muốn trở nên lịch thiệp ở đêm cuối cùng này.
Sau sự khiếp sợ ban đầu, Tô Hồng cấp tốc khôi phục yên tĩnh, chỉ là tay bị Memphisto nắm chặt tay lại giống như là nhiệt độ của Thiên Sứ...
Thật ấm áp.