Kha tu ngồi lại giường, nghe vậy khẽ gật đầu một cái.
Dì thấy Kha Tu vẫn còn bình tĩnh, không nhịn được nói thêm vài câu.
"Dì thấy con và Tiểu Tô... À ông chủ của con còn nhỏ hơn cả dì và dượng nữa nên dì gọi là Tiểu Tô, con không thể gọi cậu ấy như thế nha. Cậu ấy tốt với con lắm đấy, dượng con bảo con ở với cậu ấy cũng rất được đúng không?"
Kha Tu nghĩ đến dáng vẻ phấn chấn tự tin vô lối của Tô Hồng thì lơ đãng cong môi lên, gật đầu rất nhẹ.
Dì vui vẻ: "Vậy cũng quá tốt rồi, dì còn tưởng rằng con... Ài, không nói những thứ kia, nếu con thích ông chủ này thì phải cẩn thận mà làm với cậu ấy, nếu như tiến triển tốt đẹp thì việc con muốn đinh cư ở Lâm Xuyên, dì và dượng cũng có thể tài trợ cho con một khoản tiền."
Kha Tu dừng một chút, không nói tiếp.