Sau khi trở lại khách sạn sau khi, Kha Tu không chủ động nói thêm câu nào, mặc kệ Tô Hồng nói bóng gió hỏi dò các kiểu, hắn nhiều lắm "Ừ" "Ồ" vài câu.
Nhưng Tô Hồng nhìn thấy tai Kha Tu đỏ đỏ, hai mắt gắt gao rũ xuống, giống như không dám lại gần bên cạnh Tô Hồng.
Tô Hồng suy nghĩ một chút, tuy rằng nhìn qua quan hệ của hắn và Kha Tu đã tốt hơn nửa tháng trước không ít, nhưng vẫn chưa tới mức có thể lấy được DNA.
Không nói những cái khác, nếu tối nay anh Tô đề nghị ngủ chung, Kha Tu sẽ không chần chừ nện thẳng gạt tàn thuốc vào đầu Tô Hồng..
Không thể vội vàng, phải bàn bạc kỹ càng.
Không đợi Tô Hồng nghĩ thêm thứ khác, một cuộc điện thoại công việc đã lấy hết năng lượng còn lại của hắn.
"Lúc nào ủy thác? Bất ngờ tử vong?"
Giọng của Tô Hồng to lên một chút, Kha Tu đang mở mở máy ở một đầu khác lắng nghe động tĩnh.