Kha Tu có một gương mặt rất được lòng các cô gái, thậm chí ngay cả Tô Hồng nhìn thấy đều có cảm giác tim đập rộn lên, lại vẫn luôn mặt không biểu tình.
Ánh mắt như muốn nói: Sao còn không nhanh nói chuyện chính?
Tính cách Kha Tu có chút tự bế, nhưng còn lâu mới đạt tới trình độ "chứng", bác sĩ tâm lý nói cho dượng hắn biết như vậy.
Nhưng Tô Hồng lại cảm thấy, giấy phép hành nghề của bác sĩ tâm lý do sợ là giả, ngay cả người nghiệp dư như cậu, chỉ tùy ý nhìn một chút còn có thể nhìn ra Kha Tu bệnh cũng không nhẹ.
Nếu không... Chính là tâm lý Kha Tu dồn nén quá nhiều chuyện, đem bản thân mình dồn ép đến khác người.
Nhưng mà khả năng này cũng không cao, bởi vì Tô Hồng làm thám tử tư, gặp quá nhiều người kỳ kỳ quái quái, nhưng ít có người trẻ như Kha Tu.
Cho nên trong lòng Tô Hồng cảm thấy Kha Tu chính là có bệnh.
Nhưng... ai bảo cậu đã nhận lời thỉnh cầu của dượng Kha Tu chứ, thừa dịp trong thời gian này "khuyên bảo" Kha Tu một chút?