Sau khi mấy người vào phòng, chênh lệch nội tâm cũng không còn lớn như vậy.
Cũng thế, Tô Hồng chạy một chiếc xe thương vụ xa hoa, giá hơn trăm vạn, chung quy cũng sẽ không bạc đãi bọn họ.
Hai tầng lầu nhỏ trang trí cực kỳ sạch sẽ tinh xảo, mặc dù không phải rất xa hoa, nhưng thắng ở mỗi một chỗ trang trí, bài trí đều rất dụng tâm.
Gạch là màu trắng ánh trăng hòa quyện với mặt tường thuần trắng, đập vào mắt cũng làm người ta cảm giác buông lỏng.
"Vất vả cho anh Tô, đến sân bay đón tụi em, đưa tới chỗ này, lúc trước trên đường chúng em quá hưng phấn quên tự giới thiệu, em là Hứa Thanh Hoan, là bạn từ nhỏ đến đại học của Kha Tu."
Tính tình của anh em Hứa Thanh Hoan và Hứa Thanh Nhạc đều rất tốt, tên của hai người ghép lại là vui vẻ.
Sau khi chia phòng, Hứa Thanh Nhạc cười ha nói cảm ơn Tô Hồng.
Tô Hồng ngồi dưới ghế salon chờ bọn họ, mắt thấy mấy người này đều đi ra, Tô Hồng cũng không có ý định ở lại thêm.