Đây là ngày thứ ba Tiểu công gia tự nhốt mình trong phòng.
Mặt trời chiều ngả về tây, tối tăm không ánh sáng.
Tô Hồng nghẹn giọng mà ho khan, không có âm thanh.
"Tiểu công gia, người ăn chút cơm đi …"
Kim Đậu Đậu bưng mâm cơm đứng ngoài cửa, khổ sở kêu to.
Tô Hồng không mở cửa.
[ Hệ thống: Căn cứ vào phán đoán hiện nay của cơ thể ký chủ, lại một ngày nữa không ăn, có thể yếu đến mức các vết hoa đào xuất hiện phía sau cơ thể, đẩy nhanh tốc độ xâm nhập của chất độc vào các cơ quan nội tạng. ]
[ Tô Hồng: Sẽ không có lại một ngày nữa, đêm nay tôi sẽ hành động. ]
[ hệ thống: ...Vậy thì trước khi hành động ăn một chút gì đó lót bụng thôi được không? Sợ cậu đói đến mức không đủ năng lượng. ]
Hệ thống cũng là cần năng lượng, ai cũng cần năng lượng không phải sao?
[ Tô Hồng: Chờ chút đi. ]
Hắn sẽ không giao lưu với hệ thống nữa, hắn đang đợi.
Chờ một bước ngoặt.