"Cha..."
"Cha…. Mẫu thân làm sao vậy ….. Mẫu thân làm sao vậy ….. Những người xung quanh đều bị sao vậy…."
Một đứa bé mới có sáu tuổi ở trong vũng máu liên tục gào khóc, hắn quỳ trước người một cô gái đã tắt thở, xung quanh là cảnh đao kiếm tương tàn.
Khắp thành khói lửa, máu chảy thành sông, chỉ có một mình đứa bé này là người sống.
Tô Chiến từ trên ngựa xuống, quỳ gối trước thành.
Tình cảnh này đã trở thành cơn ác mộng không nguôi trong lòng Tô Chiến.
Vốn dĩ nên đối xử tốt với đứa bé này...
Vốn dĩ nên bồi thường cho hắn…..
Tô Chiền đầu đau như sắp nứt.
Cảm giác tê rần này, hắn đã đau mười năm nay, đau từ trong đầu đến trong lòng.
Đau cho tới bây giờ, Tô Hồng dần dần phát hiện Tô Chiến không ổn lắm, hắn mở to mắt, nhưng không nói, chỉ yên lặng nhìn Tô Chiến, giống như đang chờ lời giải thích từ Tô Chiến.
Mười năm trước?
Mười năm trước thì có liên quan gì đến Ngự Thanh Tiêu?