"Đa tạ Ngự Thần y đã ra tay cứu tiểu công gia nhà tôi!"
Kim Đậu Đậu cũng là một người ngay thẳng, mặc dù không vừa lòng với việc Ngự Thanh Tiêu đến muộn sinh thần của Tô Hồng, nhưng hắn vẫn rất cảm kích Ngự Thanh Tiêu đã ra tay giúp đỡ.
Ngự Thanh Tiêu khẽ mỉm cười, xoay người lại nói: "Hôm nay là sinh thần của tiểu công gia, tuy rằng đã đến muộn một chút, nhưng muộn này lại vừa vặn có thể xem là tốt, coi như là lời tạ lỗi của ta với tiểu công gia."
Vốn hắn đã đứng rất gần với Tô Hồng, mà sau khi xoay người, Tô Hồng lại cảm thấy người này giống như cố ý kề sát lại mình hơn.
Đúng lúc vừa nãy y uống không ít rượu, cả người nóng như lửa đốt, mà khi y dán vào người kia lại không nghĩ đến sẽ thấy mát mẻ như vậy, rất thoải mái...
Kim Đậu đậu gật đầu, hỏi han vài câu mới đưa Tô hồng về phủ.