Hắn luôn cảm thấy vị thần ý này có chút thần thần bí bí, y thuật như thế nào thì hắn không biết, hắn chỉ biết là, Ngự Thanh Tiêu ở trong nhận thức của hắn, giống như là nguyên nhân biến tiểu công gia nhà hắn trở thành một tên bừa bãi, chỗ nào cũng đều không ổn.
Ngự Thanh Tiêu cười cười.
"Đó là đương nhiên, bản thân mang ân huệ của tiểu công gia, hiển nhiên phải lo lắng cho cậu ấy, chẳng qua là tại hạ không hiểu vì sao... sinh nhật lớn như vậy mà quốc công cũng không quay về đón cùng với tiểu công gia?"
Nghe ra hắn cũng thật lòng quan tâm đến, Kim Đậu Đậu liền thở dài, nói nhiều vài câu: "Kỳ thật chuyện này chỉ cần thần y tìm một người qua đường trong thành hỏi thăm, đều có thể biết được quốc công của ta là một người vô cùng tốt, sống vì nước vì dân, nhưng lại tốt đến quá mức."