"Ngày thường thì cũng thôi, nhưng hôm nay Ngự thần y đều lên tiếng rồi, các ngươi sao cứ làm càn mãi vậy, bản lĩnh của Ngự thần y các ngươi chưa từng thấy, ở..."
Tô Hồng im lặng, cảm thấy Ngự Thanh Tiêu tuy rằng làm người ta có cảm giác hắn huyền bí, nhưng mà việc khiến y cảm thấy hắn lợi hại chỉ có cái đêm dằn vặt vừa vui sướng vừa đau khổ kia.
Suy nghĩ một chút, Tô Hồng đem những lời chưa thốt ra nuốt trở về bụng.
Những người bên ngoài nào biết một đống đồ vật quanh quanh nhiễu nhiễu trong đầu Tô Hồng, biểu hiện của bọn họ rất phức tạp, hết nhìn về tiểu công gia lại nhìn sang nam tử áo trắng....
Chẳng lẽ... tiểu công gia sợ "vợ" ?
Ngự Thanh Tiêu híp mắt, cười mà không nói.
Thanh La cũng nhìn hai người này.
Nói thì nói đi, nắm tay nắm chân làm chi? ? ?