"Cái này không được nha, chúng ta huynh đệ cùng nhau lớn lên, chơi đùa từ nhỏ đến lớn, sao có thể không giới thiệu cho chúng ta một chút chứ?"
Một đám người ở đầu lầu trên tửu lâu ồn ào, nhưng Tô Hồng liên tục lắc đầu: "Từng người từng người các ngươi, lúc xảy ra chuyện thì không bận tâm sự trong sạch của tiểu gia, nghe người ta nhiều chuyện về tiểu gia có phải vừa mắng nhiếc vừa hận, đúng không?"
Bị nói đến lúng túng, mọi người dồn dập cười trừ: "Làm gì có chuyện đó chứ, đây không phải là….lão tử của chúng ta nói bọn ta đừng quan tâm hay sao, nói làm vậy không ổn, đó là Thế tử phi tương lai, đâu phải chuyện bọn ta dám nghị luận chứ?"
"Đúng vậy đúng vậy, lỡ như ngươi và vị kia…..việc kia thành công, nếu bọn ta sớm chê trách hai câu, cuối cùng bọn ta còn có thể thấy mặt thái tử phi sao?"
Tô Hồng biết những người này không giữ mồm giữ miệng, hắn cũng hùa theo đám người này cười như không tim không phổi.