Mặt Kim Đậu Đậu như không chịu nổi nữa, nhỏ giọng hỏi Tô Hồng: "Tiểu công gia, đây rốt cuộc là tình huống gì vậy, sao Thanh La cô nương lại đột nhiên kích động như vậy?"
Tô Hồng ý tứ sâu xa.
Đây là tình huống sống chết bị đe doạ.
Nhưng hôm nay Tô Hồng bao trùm một dáng vẻ thương hoa tiếc ngọc, hắn bất phân thị phi, hắn là tên ngốc lắm tiền trắng trẻo lại ngọt ngào——
"Sư phụ! Thanh La cô nương dịu dàng đáng thương như vậy, sao ngài có thể bắt nàng thử thuốc chứ! "
Mặt mày Ngự Thanh Tiêu nhấc lên, phong tình vạn chủng: "Chúng tôi là thầy thuốc chữa bệnh cho người khác, đều có thể dùng thân thể của mình để thử thuốc."
Nghe kìa, thật công đức biết bao!
Nghe kìa, thật đáng sợ mà !!!
Cái này đâu phải đại phu chân chính chứ!!!
Tô Hồng lại giả vờ vừa hoang đường vừa ngốc nghếch, nhìn đôi chân mềm yếu kia một chút: "Là….là như vậy à?"
Ngự Thanh Tiêu cười cười.