Vì sao muốn đặt thuốc thử ở một nơi dễ thấy như vậy!
Đương nhiên là hy vọng Khuê Lạp vừa liếc mắt là có thể thấy, thuận tay thì lấy đi đó.
Trong lòng Tô Hồng cười lạc.
Mạnh Nghi Niên lại không biết trong lòng Tô Hồng tính toán cái gì, tức giận nhìn Tô Hồng, nghiến răng nghiến lợi.
"Chờ 14 ngày sau, chính cậu cũng không biết mình chết như thế nào!"
Tô Hồng khó hiểu nhìn về phía hắn: "Thầy đã đồng ý sẽ thả ta đi."
Mạnh Nghi Niên lạnh lùng cười: "Còn 14 ngày đấy, cậu có thể chuẩn bị rời đi được rồi."
Hắn nhấn mạnh chữ rời đi, nhìn chằm chằm Tô Hồng, sau đó xoay người rời đi.
Mà Mạnh Nghi Niên đi rồi, những nhân viên thí nghiệm không rõ nguyên do đứng cách đó không xa mới bắt đầu lục đục làm việc lại.
Tô Hồng nhớ lại chừng mấy ngày rồi không đi thăm Tắc Nhâm, cân nhắc đi thăm một chuyến.
Tính từ lần công khai phạt lần trước, thời gian phạt Tắc Nhâm cũng đủ lâu rồi.