Khuê Lạp cứ chiếu đi chiếu lại, nhìn chằm chằm những bức hình khác nhau chụp Tô Hồng bị Tắc Nhâm mạnh mẽ ôm lấy, mạnh mẽ dắt tay nhau.
Tuy rằng bởi vì vấn đề góc độ nên không thấy rõ rốt cuộc là đang làm cái gì, nhưng Khuê Lạp có thể nhìn ra, Tắc Nhâm đối với Tô Hồng thân mật đến cực điểm.
Dã thú đều là lạnh băng vô tình, trừ phi đối với con cái hoặc vợ chồng của nó.
Khuê Lạp nghiên cứu về người cá sâu sắc hơn Tô Hồng rất nhiều, hắn im lặng một hồi lâu, nhấn công tắc của thiết bị liên lạc.
"Đội trưởng Mạnh, ngày mai có thể thúc giục đệ tử của tôi đưa phần trích dẫn vào chương trình nghị sự rồi."
Đầu bộ đàm bên kia, Mạnh Nghi Niên rũ mắt xuống: "Đã rõ ạ."
Mạnh Nghi Niên buông bộ đàm xuống, tâm tình còn nặng nề hơn cả sắc mặt
Hắn có loại trực giác, nếu mọt sách Tô Hồng kia nghiên cứu ra thứ khủng khiếp gì, vậy thì toàn bộ người trên thuyền này đều phải chết.
Bao gồm chính hắn. Khuê Lạp, chính là một kẻ điên.