"Nếu tình huống hiện tại có thể không làm hại cậu mà vẫn bắt được tên lãnh đạo người cá kia, tôi sẽ rất sẵn lòng,
Nhưng nhìn tình hình trước mắt mà xem, cái tên người cá kia thật sự quá xảo quyệt, ngoại trừ việc hắn từng xuất hiện trong phòng cậu một lần, hắn chưa bao giờ xuất hiện ở những nơi mà tôi dò xét."
Khuê Lạp đi đến bên người Tô Hồng, nhìn bước chân mơ hồ chỉ có thể dựa vào đám thuỷ thủ của Tô Hồng, hắn nở một nụ cười đầy ý tiếc rẻ..
Tô Hồng nghiến răng nghiến lợi: "Thầy đang nói cái gì đấy?"
Dưới mái tóc màu nâu của Khuê Lạp, mặt mày hắn buông xuống, hắn nhẹ nhàng nở một nụ cười, giơ một miếng vảy cá lên.
"Hồng, cậu không giỏi nói xấu hay làm chuyện xấu gì cả, hiện trường mà cậu xử lý phải nói cực kỳ kém, bọn tôi phát hiện nó trong phòng cậu phải nói dễ như ăn cháo ."
Sắc mặt Tô Hồng trở nên căng thẳng, trong mắt lộ ra tia hoảng loạn .
Không, không thể để Khuê Lạp nhận định chuyện mình đã phản bội, nếu không thì...