Khuê Lạp không trả lời Tô Hồng, chỉ cười làm tư thế mời, dẫn Tô Hồng vào một căn phòng nhìn rất bình thường.
Nhưng khi Tô Hồng tiến vào nơi này, bắp thịt của cậu trở nên căng thẳng.
Đây là một phòng thẩm vấn đơn hướng, bên trong không nhìn thấy bên ngoài.
Ánh đèn trắng tinh chiếu rọi đồ vật bên trong, một cái bàn gỗ màu đen thứ gia cụ ít ỏi của nơi này.
Thứ khác là hai cái ghế dựa bên cạnh bàn.
"Thầy cân nhắc đến việc trò bị con nhân ngư kia giam cầm mấy ngày, sẽ cần một ít khai thông tâm lý, đây là tiểu thư Louise."
Khuê Lạp ấn Tô Hồng xuống ghế, trầm giọng cười khẽ nói.
Giọng nói của hắn rất cẩn thận, ra vẻ một ông chú ấu trĩ, nhưng Tô Hồng biết, Khuê Lạp còn đáng sợ hơn bất kỳ ai.
Vai Tô Hồng bị đè hơi run run, cậu giương mắt nhìn về phía đối diện, cô gái tóc vàng Louise nở nụ cười với hắn.
"Tiên sinh Khuê Lạp yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho học trò cưng của ngài."