Đuôi của Tắc Nhâm khác hoàn toàn đuôi của sinh vật biển bình thường.
Anh quất đuôi vào vách đá một phát, Tô Hồng trố mắt nhìn vách đá bị đập vỡ, nứt ra thành một cái khe lớn.
Tô Hồng không thể tính được lực này lớn tới mức nào!
Tắc Nhâm kéo một tay của Tô Hồng, dáng vẻ vừa lạnh lùng vừa bình tĩnh.
Tô Hồng không thể không nghi ngờ Tắc Nhâm chưa dùng hết sức, bằng không anh khống chế sức lực bàn tay đang nắm tay mình kiểu gì?
Hơn nữa Tắc Nhâm lo lắng Tô Hồng sẽ bị ngạt thở nên chốc chốc lại kéo cậu tới gần để truyền khí cho cậu.
Tắc Ngâm chưa kịp đánh thủng vách đá thì đằng sau đã vang lên tiếng súng bắn tới.
"Pằng!"
Ánh mắt Tắc Nhâm trở nên dữ tợn, anh bất ngờ quẫy cái đuôi dài, đạn bắn trúng đuôi của anh nhưng không thể xuyên qua mà lại bắn ngược ra ngoài.
Ánh mắt Tô Hồng hơi né tránh.
#Tiến sĩ biến thái không lúc nào quên việc quan sát và nghiên cứu mục tiêu#