"Anh muốn cậu ta chết hay là anh chết?"
Mạnh Nghi Niên túm cổ áo của tên lính đặc chủng vừa đặt câu hỏi. Lúc này gương mặt vốn anh tuấn bỗng trở nên vừa dữ tợn lại vừa vặn vẹo.
Mấy tên lính đặc chủng kia đưa mắt nhìn nhau.
Tuy bác sĩ Tô là tiến sĩ nghiên cứu khoa học giỏi nhất, nhưng người chính thức chỉ huy bọn họ làm nhiệm vụ là đội trưởng Mạnh.
Cuộc nội đấu ngắn ngủi kết thúc, làn mưa đạn dày đặc bắn xuống nước!
Tô Hồng bị Tắc Nhâm kéo xuống đáy nước trong tuyệt vọng. Lực cản của nước giúp bọn họ cản bớt đạn, nhưng nước cũng làm cho Tô Hồng ngạt thở.
Tắc Nhâm muốn bơi sang đầu khác của con đường thủy, nhưng bên đó vang lên tiếng ca-nô còn có loài người đang tiến vào hải đảo này.
Hải đảo này không an toàn nữa rồi.
Mà lúc này Tô Hồng đang giãy giụa trong lòng anh.
Tắc Nhâm cúi đầu, chỉ thấy trong dòng nước mờ tối, Tô Hồng đau đớn nhắm nghiền hai mắt, môi ngậm chặt, đấm lên người Tắc Nhâm.