Lăng Nghiên vừa nghe cái tên này thì cả người run lên, lẩm bẩm.
"Là cô ta, vậy mà lại là cô ta, quả nhiên là cô ta, quả nhiên là cô ta…"
Cô nên sớm nghĩ tới cô ta rồi mới phải, nhưng từ trước tới nay cô lại không chịu tin rằng cô ta còn sống.
Chỉ có cô ta mới có thể hiểu rõ Cố Vi Vi đến như vậy, chỉ có cô ta mới có thể lừa được cả Cố Tư Đình, chỉ có cô ta mới có thể sản xuất ra bộ phim điện ảnh như vậy mà thôi.
Cô nên nghĩ tới từ sớm, nên nghĩ tới từ sớm rồi mới phải, nhưng vì không tin chuyện hoang đường này nên căn bản cô không ngờ cô ta lại có quan hệ với Cố Vi Vi.
Kể cả sau khi công chiếu, cô đã nghi ngờ nhưng cũng chưa hề cho rằng cô ta lại chính là Cố Vi Vi.
Cố Tư Đình xoay người chuẩn bị đi ra ngoài, nói với Hắc Điền Chí Hùng.
"Để đề phòng bọn họ bỏ trốn, anh biết phải làm thế nào rồi đấy."
"Vâng." Hắc Điền Chí Hùng khẽ gật đầu, đi về phía Kỷ Phương và Lăng Nghiên.