Lăng Nghiên vui mừng đi tới, nhưng lại bị ánh mắt lạnh lùng đầy dị thường của Cố Tư Đình nhìn chằm chằm tới mất tự nhiên.
"Anh Tư Đình, anh đang nhìn gì vậy, trên người em có thứ gì sao?"
Cô ta sửa lại đầu tóc một chút, rồi lại sờ lên mặt, còn tưởng cô ta vào bếp bị dính thứ gì lên mặt.
Cố Tư Đình lạnh lùng nhìn cô ta, giễu cợt.
"Tôi chỉ vừa phát hiện ra, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy con người thật của cô mà thôi."
Hắn không ngờ, Lăng Nghiên lại có thể có tâm cơ độc ác như vậy.
Lăng Nghiên mỉm cười, còn tưởng Cố Tư Đình nhìn thấy điểm tốt của cô ta rồi.
"Anh Tư Đình, em đã luyện tập rất nhiều lần, cuối cùng cũng làm được bánh kem anh thích rồi, ngày mai em làm cho anh ăn, được không?"
Cố Tư Đình nhìn thoáng qua cô ta rồi lạnh giọng.
"Cô theo tôi tới đây một chuyến."
Đi được vài bước, hắn lại quay đầu lại nhìn Kỷ Phương.
"Lăng phu nhân, bà cũng đi theo đi."