Phó phu nhân nghe xong, liền cầm theo một chiếc áo khoác đi tới lễ đường, choàng lên vai Cố Vi Vi, còn đang mải ngẩn người ngồi trong lễ đường.
Cố Vi Vi bừng tỉnh, nhìn thấy Phó phu nhân thì vội vàng hỏi.
"Mẹ, tình hình ở bệnh viện thế nào rồi?"
"Lão thái thái đã qua cơn nguy kịch rồi, ngày mai sẽ về nước." Phó phu nhân đáp.
Cố Vi Vi gật đầu rồi mím môi, không biết nên nói gì mới phải.
Phó phu nhân nhìn cô gái phải chịu oan mà lại chẳng hề oán trách bọn họ lấy một câu, dịu dàng nói.
"Lão thái thái có chút kích động, con đừng để trong lòng, mọi người chỉ đang nhạy cảm với chuyện của Cố gia thôi."
"Dạ con biết mà." Cố Vi Vi đáp.
Phó phu nhân nắm chặt bàn tay lạnh lẽo của Cố Vi Vi, bất đắc dĩ thở dài.
"Ta rất hi vọng con có thể làm con dâu của Phó gia, nhưng lão thái thái lại không bỏ qua được vướng mắc trong lòng, chúng ta cũng chẳng làm gì được."