Cố Vi Vi chăm chú ngắm nghía cuốn sổ màu đỏ trên tay, chân thành nói.
"Xin lỗi anh, cảm ơn anh."
Xin lỗi anh, vì em đã khiến anh rơi vào tình cảnh phức tạp như vậy. Cảm ơn anh, đã yêu em như vậy.
Cô cho rằng chuyện này sẽ gây ra một mối phiền phức lớn, không ngờ chỉ trong vòng một ngày đã giải quyết xong rồi.
Mặc dù, chỉ một buổi tối thôi đã khiến cả thế giới của cô chìm trong đêm tối.
Còn anh, đã đem ánh sáng về lại nơi cô. Phó Hàn Tranh nắm chặt tay cô, ôn nhu thì thầm.
"Tôi cũng phải cảm ơn em, đã đến bên tôi, ở lại bên tôi."
Cô phải trải qua cái chết rồi mới tới bên anh, anh không biết chuyện này.
Cô biết rõ anh là người cô không nên yêu, nhưng vẫn yêu anh, anh cũng không biết chuyện này.
Nguyên Sóc nói rất đúng, trong chuyện tình cảm này, tình yêu của cô gian nan thăng trầm hơn anh.
Từ Khiêm đang lái xe, nghe thấy hai người phía sau cứ cảm ơn tới lui thì kỳ quái nhíu mày.