Phó Hàn Tranh làm xong việc, quay về phòng ngủ thì nhìn thấy Cố Vi Vi đang cầm điện thoại di động nhíu mày ngồi trên sô pha, trông rất nghiêm túc.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Cố Vi Vi sực tỉnh, ngây người hai giây rồi nói.
"Không có gì, em chỉ đang thảo luận với biên kịch về nội dung bộ phim sắp tới mà thôi."
Phó Hàn Tranh biết gần đây cô thật sự đang làm việc với biên kịch về kịch bản bộ phim tiếp theo, nên cũng không nghĩ ngợi gì thêm.
Nhưng anh vừa nhìn thấy Tiểu Nguyên Bảo đang ngủ trên giường của bọn họ thì lại nhíu mày.
"Bao giờ Nguyên Sóc quay về?"
Cố Vi Vi gượng cười, "Chắc là ngày mai về rồi."
Ban đầu cô định thừa lúc Tiểu Nguyên Bảo ngủ say đưa thằng bé tới chỗ Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch, kết quả Tiểu Nguyên Bảo ngủ được nửa ngày thì tỉnh giấc không thấy cô đâu cả, khóc cả nửa ngày trời mới dỗ được.
Hơn nữa, thằng bé còn kiên quyết đòi buổi tối ngủ chung với cô.