Phó Hàn Tranh trầm mặc nhìn Tiểu Nguyên Bảo vài giây rồi đặt chỗ văn kiện đang cầm xuống.
"Đi rửa tay đi, ăn tối thôi."
Quả thực, theo phản xạ có điều kiện anh không thích đứa bé này, nhưng anh cũng đã đồng ý với cô, đợi tới khi cơ thể cô ổn định trở lại, bọn họ kết hôn rồi, nếu cô thật sự thích thì bọn họ sẽ có con.
Vì vậy, bây giờ coi như thích ứng với cuộc sống có trẻ em sớm một chút.
Cố Vi Vi ngạc nhiên, cô còn tưởng anh sẽ phản đối chuyện này, nên mới tiền trảm hậu tấu.
Không ngờ anh lại không hề phản đối.
Cố Vi Vi đặt hành lý của Tiểu Nguyên Bảo xuống, đưa thằng bé đi rửa tay, sau đó dẫn thằng bé tới phòng ăn để ăn tối.
Lúc ăn cơm, Cố Vi Vi cũng rất công bằng, cô gắp cho Tiểu Nguyên Bảo một món, thì cũng sẽ gắp cho Phó Hàn Tranh một đũa.
Vì vậy, bầu không khí vẫn có thể coi là hài hòa.
Ăn tối xong, Phó Thời Dịch và Tiểu Nguyên Bảo xem phim hoạt hình, Cố Vi Vi và Phó Hàn Tranh thì lên phòng làm việc.