Kẻ bí hiểm nghe xong thì cười lạnh.
"Ngồi trên cùng một chiếc thuyền?"
"Tôi đã nói rồi, tôi đang nắm giữ bằng chứng, nếu ông không giúp tôi vượt qua tình cảnh khó khăn này, để Cố gia và Carman Dorrance điều tra ra tôi, tôi sẽ khai cả ông ra." Lăng Nghiên nói.
Kẻ bí hiểm kia lại cười lạnh rồi nói.
"Kể cả có bị bọn họ phát hiện, thì người đầu tiên phải chết là cô, còn tôi… bọn họ muốn lấy mạng tôi, không dễ dàng như vậy đâu."
"Ông…" Lăng Nghiên tức tới nỗi hơi thở cũng trở nên run rẩy, nhưng lại không thể nói gì cả.
"Tôi và cô không giống nhau, khi ra tay với Cố Vi Vi tôi hành sự rất cẩn trọng, cũng đã sớm chuẩn bị cho tình huống phải đối địch trực tiếp với Carman Dorrance rồi, vì vậy kể cả bọn họ có điều tra ra tôi thì tôi cũng chẳng sợ." Kẻ bí hiểm kia nhìn Lăng Nghiên đã lâm vào bước đường cùng, mỉm cười đầy chế giễu, "Nhưng còn cô, một khi bị bọn họ điều tra ra, thì ngoài đường chết ra, chẳng còn kết cục nào khác cả."