Cố Vi Vi cắn răng, "Phí lời, nếu có thể tìm anh ấy, thì em còn tìm chị làm gì?"
"Chị không hiểu, em gặp chuyện phiền phức, mà lại không nhờ bạn trai giúp đỡ, người bạn trai này của em dùng để làm gì vậy, chỉ dùng để làm ấm giường thôi đấy à?" Nguyên Mộng hừ một tiếng.
"Nói chuyện nghiêm túc." Cố Vi Vi ngăn cản Nguyên Mộng chuyển đề tài.
Nguyên Mộng hít một hơi thuốc, nhả khói rồi nói.
"Chị đang nói chuyện nghiêm túc đây, em không để anh ta giúp đỡ, nhưng lại không ngại để chị và người đàn ông của chị giúp em, chị nợ gì em chắc?"
"Mấy năm đó chị tiêu nhiều tiền của em như vậy, chị nói xem chị có nợ em không hả?" Cố Vi Vi hỏi.
Nguyên Mộng bị cô hỏi như vậy, nhất thời cứng miệng.
Trước đây cô chỉ kiếm sống dựa vào việc giết người, sau khi kết hôn với Nguyên Sóc thì rửa tay gác kiếm không làm sát thủ nữa, quả thực tiêu không ít tiền của Cố Vi Vi.
"Cái gì nhỉ, Hà Lệ Na đúng không, chị sẽ cố gắng hết sức thăm dò giúp em."