Cố Vi Vi lấy lại điện thoại di động rồi dặn dò Phó Thời Dịch.
"Tôi gọi điện thoại, anh trông chừng anh ta."
"Bảo đảm không được để hắn tiếp cận bán kính mười bước chân xung quanh tôi." Cố Vi Vi đi ra xa bọn họ vài bước rồi gọi điện thoại cho Nguyên Mộng.
Vì kế hoạch của cô và Nguyên Mộng không thể để Phó Hàn Tranh biết, nên cô phải nhân lúc anh đang bận việc để gọi cho cô ấy.
Điện thoại đổ chuông vài lần rồi Nguyên Mộng mới nhấc máy.
"Nghe nói, nghe nói em bị vương tử Thụy Điển bắt đi , bây giờ thế nào rồi, hồng hạnh xuất tường rồi sao?"
"Thời gian không nhiều, nói chuyện nghiêm chỉnh." Cố Vi Vi không có thời gian nghe Nguyên Mộng trêu chọc, liền hỏi thẳng, "Chị có bắt được người sống không?"
"Ngoài thất thủ lần mưu hại em ra, thì chị đã từng thất thủ lần nào chưa?" Nguyên Mộng kiêu ngạo nói.
Cố Vi Vi nghe vậy cũng yên tâm hơn vài phần, nếu bắt được người sống thì nhất định sẽ điều tra được manh mối.