"Chờ một chút!" Kỷ Phương ngăn cản Lăng Nghiên.
"Mẹ, đã không còn thời gian nữa rồi." Lăng Nghiên thấy Kỷ Phương ngăn cản thì sốt ruột nói.
Đã là lúc này rồi, nếu cô không làm gì đó, thì cô sẽ phát điên lên mất.
Bây giờ, cô chỉ có thể đặt mọi hi vọng lên Mộ Vi Vi, chỉ mong cô ta thật sự là có thể đưa bọn họ tới chỗ người biết tin tức về Cố Vi Vi.
Như vậy, chỉ cần trừ khử cô ta, thì có thể ngăn cản Cố Tư Đình điều tra chân tướng cái chết của Cố Vi Vi rồi.
"Không phải mẹ muốn ngăn cản con, mà là không thể dùng điện thoại di động của con để gọi được." Kỷ Phương nhắc nhở.
Con bé dùng điện thoại di động của mình để gọi tới số điện thoại này, sau này nhỡ Cố Tư Đình điều tra, cũng rất dễ điều tra tới con bé.
Đến lúc đó, ngoài chuyện Mộ Vi Vi ra, lại thêm vụ ám sát Cố Vi Vi năm đó rồi cả khiến Cố Vi Vi chết não, tất cả đều bị vạch trần.
Lăng Nghiên nghe Kỷ Phương giải thích xong, không gọi điện thoại nữa.