Vương Phân và Chu Lâm Na liếc mắt nhìn nhau, tự nhận thức bản thân bọn họ không đắc tội nổi Chu Mỹ Cầm, liền nói.
"Biết rồi, không nói nữa là được chứ gì."
"Con còn bảo vệ con bé kia làm gì chứ, nó cũng đã lên giường với Vương tổng rồi, nói vài câu thì làm sao?" Lê lão phu nhận thấy Chu Mỹ Cầm đột nhiên tức giận vô lý liền từ trong bếp đi ra ngoài.
Trước đây Mộ Long Thăng lại còn muốn giao lại công ty cho nha đầu đáng ghét kia, công ty này là do con trai của bà ta vất vả, tận lực mà quản lý, quay đầu một cái liền muốn đem cho Mộ Vi Vi mà được sao.
Bây giờ xem như ông trời có mắt, cuối cùng thì lão già Mộ Long Thăng cũng chết, Mộ Dao cũng gặp tai nạn giao thông rồi, chỉ còn một mình con nha đầu đáng ghét kia mà thôi. Gương mặt mị hoặc như hồ ly của nó coi như cũng có giá trị lợi dụng.
"Đúng vậy, mẹ à, sao mẹ còn bênh vực Mộ Vi Vi chứ." Lê Hinh Nhi buồn bực.