Phó Hàn Tranh dở khóc dở cười, đi vòng qua giường tới gần cô.
"Tôi không ngại."
Cố Vi Vi lại bò lên giường, trốn sang phía khác, vừa đi về phía phòng tắm vừa nói.
"Em…em đi tắm trước đã."
Nhưng, Cố Vi Vi vừa mới mở cửa phòng tắm ra thì Phó Hàn Tranh cũng đi vào theo.
Cố Vi Vi vừa giận vừa xấu hổ trừng mắt nhìn Phó Hàn Tranh, "Anh đi ra ngoài!"
Đúng là bọn họ đã thân mật vô số lần, nhưng cô vẫn không thể nào tắm chung với anh được.
Phó Hàn Tranh cởi áo khoác âu phục ra, vừa cởi cà vạt vừa nói.
"Tôi cũng chưa tắm, chung ta tắm chung đi."
"Anh…anh tắm đi, em ra ngoài đợi." Cố Vi Vi đỏ mặt muốn trốn đi.
Nhưng Phó Hàn Tranh đứng trước cửa phòng tắm, đã khóa cửa lại rồi.
Cố Vi Vi xấu hổ muốn phát khóc, thấy Phó Hàn Tranh đã cởi xong cà vạt, chuẩn bị cởi cả khuy áo sơ mi ra, liền vội vàng xoay lưng lại.
"Anh để em ra ngoài rồi hãy cởi được không?"