Quả nhiên, chỉ hai phút sau, Phó Thời Khâm liền nhận được chỉ thị của đại ca.
"Cậu tới công ty trước đi, dời cuộc họp tới một tiếng sau."
"Biết rồi."
Phó Thời Khâm bĩu môi nhận lệnh cầm theo túi công văn đi làm.
Đại ca không cho phép bọn họ đi làm muộn, đến lượt anh ấy đi muộn thì lại ngang nhiên như vậy.
Phó Hàn Tranh cúi đầu nhìn Cố Vi Vi đang mệt mỏi dựa vào lòng anh, hôn lên trán cô một cái.
"Ăn chút gì nhé?"
Cố Vi Vi gật đầu, đi theo Phó Hàn Tranh tới phòng ăn, ăn hết một bát cháo.
"Hay là, em đi làm cùng anh?"
Vì hoạt động tuyên truyền phim mà cả Tết Nguyên Tiêu và Lễ tình nhân cô đều không thể ở bên cạnh anh.
Khó khăn lắm mới được về nhà nghỉ ngơi mấy ngày, thì anh lại phải đi làm.
Phó Hàn Tranh bế cô lên, đưa về phòng ngủ.
"Em ở nhà ngủ một giấc đi, chiều nay tôi sẽ về sớm."
Cô bay về trong đêm như vậy, chắc chắn là không được ngủ ngon, anh không thể để cô đến công ty ngủ sô pha được.