Phó Hàn Tranh nghiêng người né cái gối kia, khẽ mỉm cười.
Anh đứng dậy đi tới cạnh giường nói.
"Ăn chút gì đi, tôi đưa em đi."
Cố Vi Vi mặc áo ngủ trên giường vào, vừa chống phần hông đau nhức vừa xuống giường, đi rửa mặt thay quần áo.
Vừa bước vào phòng tắm, hình ảnh đầy xấu hổ tối hôm qua lại ập tới, Cố Vi Vi không dám nhìn vào gương, nhanh chóng rửa mặt cho xong.
Phó Hàn Tranh đứng sau lưng cô, nhìn thấy cảnh này thì bật cười thành tiếng.
Lúc trêu ghẹo anh cô to gan lắm cơ mà, tới lúc xong việc rồi thì lại xấu hổ.
Cố Vi Vi đánh răng rửa mặt xong, nhìn thấy Phó Hàn Tranh đang đứng sau lưng cười mình, trừng mắt.
"Anh cười cái gì?"
Phó Hàn Tranh vui vẻ đáp, "Bạn gái đáng yêu quá."
Cố Vi Vi lau miệng, ra ngoài xem giờ rồi vội vàng thay quần áo đi xuống lầu ăn cơm.
Phó Hàn Tranh thấy cô có vẻ mệt mỏi, liền dặn dò phòng bếp pha cà phê.
"Chiều nay mấy giờ kết thúc?"