Mười một giờ rưỡi, Cố Vi Vi lên máy bay tư nhân do Phó Hàn Tranh sắp xếp, cuối cùng cũng về được Đế Đô.
Chỉ còn nửa tiếng đồng hồ nữa là tới mười hai giờ rồi, cô bất đắc dĩ thở dài.
Quả nhiên, cô vẫn không về kịp.
Kết quả, cô vừa mới đáp máy bay, thì đã thấy một người đàn ông cao lớn mặc áo khoác màu xám trông cực kỳ tao nhã đang chờ ở bên ngoài.
Cố Vi Vi vui mừng chạy tới trước mặt hắn, trong đôi mắt hiện lên vẻ sáng lạn.
"Sinh nhật vui vẻ!"
Phó Hàn Tranh ôm cô vào lòng, "Lên xe trước đã."
Nhân viên trên máy bay đem đồ của Cố Vi Vi từ máy bay xuống, đặt lên xe hơi.
Cố Vi Vi theo Phó Hàn Tranh quay về nhà trọ Cẩm Tú.
Vừa bước vào cửa cô liền trông thấy phòng khách được trang trí bóng bay, ruy băng, và hoa, có vẻ là chuẩn bị cho một bữa tiệc.
Phó Hàn Tranh nhìn ba kẻ không mời mà tới trong nhà, không vui nhíu mày lại
"Mấy cậu nhàn rỗi lắm sao?"