Phó Hàn Tranh công việc bận rộn, lại không tiện can thiệp vào giới giải trí, nên vẫn cần Phó Thời Dịch trông chừng cô nhiều.
Vì thế, lúc này anh vẫn chưa thể bán đứng cậu ta được.
"Anh…"
Cố Vi Vi tức giận ném đống đồ kia vào thùng rác, thì ra không phải là tối hôm qua cô muốn làm gì anh.
Mà là anh đã sớm chuẩn bị muốn làm gì cô rồi.
Trời ạ, cô thật muốn đi làm quá, chỗ này thật là nguy hiểm.
"Tối hôm qua… nếu tối hôm qua không phải tôi tới tháng, thì anh đã ăn tôi rồi đúng không."
Phó Hàn Tranh bật cười, "Rõ ràng là em nói, em muốn ăn viên đường là tôi mà."
Anh còn không biết, thì ra trong lòng cô anh còn là viên đường cơ đấy.
"Tôi…"
Phó Hàn Tranh nhìn cô xấu hổ mặt đỏ tới mang tai, còn không có ý định dừng lại, tiếp tục trêu chọc.
"Tôi đã dừng lại rồi, em còn muốn tháo thắt lưng của tôi ra tiếp tục…"
Cố Vi Vi vừa tức giận vừa xấu hổ muốn chết, tiếp tục thu dọn giường.