"..."
Phó Thời Dịch á khẩu không trả lời được. Anh nhìn chằm chằm đối phương vài giây rồi nghiêng người nhường đường.
Tâm trạng ấy, cùng là cẩu độc thân thất tình với nhau, anh không hiểu cho anh ấy thì ai hiểu đây.
Lúc này anh cũng muốn gặp Đinh Đông Đông, có lẽ dù gặp rồi chưa chắc cô ấy đã tha thứ cho anh, nhưng anh chỉ là muốn nhìn thấy cô ấy mà thôi.
Phó Thời Khâm xách va ly hành lý rời đi, đi đến phòng chờ máy bay ngồi đợi.
Anh bay bảy tiếng đồng hồ từ Thụy Sĩ trở về nước, chưa ra khỏi sân bay liền đổi chuyến bay tiếp, khi tới chỗ quay phim của Lăng Hiểu thì trời đã tối rồi.
Thông qua trợ lý của Lăng Hiểu, anh đã biết khách sạn mà đoàn phim đang ở, nhưng anh không đi tìm cô thẳng mà là mượn phòng bếp để gói hoành thánh.
Sau đó, anh lại lặng lẽ đến nơi đoàn phim của Lăng Hiểu đang đóng, trà trộn vào trong đám nhân viên công tác, đứng từ xa nhìn người đang quay cảnh quay đêm.