Hai người mang theo manh mối vội vàng chạy đến bệnh viện.
Phó Hàn Tranh vừa giúp Cố Vi Vi đo nhiệt độ cơ thể, cho cô uống thuốc, nhìn thấy hai người đi vào, anh liền nhíu mày lại
"Chuyện gì thế?"
"Là chuyện liên quan đến hung thủ, em muốn bàn bạc với anh." Phó Thời Khâm thản nhiên nói.
Phó Hàn Tranh đang cho Cố Vi Vi uống nước:
"Cậu chờ một lát."
Cố Vi Vi uống xong một ngụm nước, giảm bớt vị đắng của thuốc trong miệng.
"Chờ một lát cái gì, không thể nói trước mặt em à."
"Em cần nghỉ ngơi." Phó Hàn Tranh nghiêm túc nói.
Cố Vi Vi nhìn về phía anh, kháng nghị.
"Em là người bị hại, chẳng lẽ em không thể nghe chuyện hung thủ đã hại em ư?"
Phó Hàn Tranh trầm mặc vài giây, sau cùng vẫn mềm lòng thỏa hiệp.
"Cậu điều tra được manh mối gì rồi?"